Thứ Ba, 11 tháng 11, 2014

CHIA SẺ GIỚI NỮ PSTT MIỀN HUẾ


Giáo xứ Phước Tượng. Ngày, 14 tháng 11 năm 2014
Kính thưa quí chị.
Đã gần 1 tháng nay những cơn mưa dày đặc tuôn trào xuống miền trung, làm cho nhưng nơi phải chịu cảnh màn trời chiếu đất, và chị em chúng ta đây cũng cùng chung số phận.
Kinh thưa chị em.
một lần nữa quí chị lại được tập trung tại đây, dưới cơn mưa tầm tả với những giòng thác lũ, mà Quí Chị đã không ngần ngại vượt đèo lội suối đây quả thật là một hồng ân chúa ban cho quí chị giới nữ.
vói lòng nhiệt huyết, sôi nỗi về đây để tề tựu cùng chia sẽ ngày giới nữ, tôi xin nói lên được lời cám ơn chân tình, đã cho giới nam chúng tôi được trao đổi những suy nghĩ và tâm tình cùng quí chị.
Kính thưa quí Chị.
Thiên Chúa đã hoach định và ban cho quí chị một chương trình cứu độ của Ngài qua Mẹ Maria. Quí Chị phải tự hào là người mang lại sự sống cho nhân loại. nhưng dù sao quí chị cũng tự hỏi mình là ai? Đã làm được những gì ? có những đặt tính gì mà quí chị được như vây.
Tôi xin nói với quí chị rằng: quí chị là những người biết chịu đựng mọi thử thách, biết bằng lòng với những gì mà chúa đã trao ban. Ông bà ta có câu “ Con gái 12 bến nước, trong nhờ đục thị chịu,”
Vì thế quí chị chẳng có cách nào đi ngược lại số phận, mà trái lại chấp nhận, bằng lòng với chính mình, và chính vì thế mà quí chị đã nắm được hạnh phúc cho bản thân cho gia đình và cho xă hội.
Ông Hans Christian Andersen, văn sĩ Ðan Mạch sống vào khoảng cuối thế kỷ 19, Ông có kể câu chuyện như sau:
Có một đôi vợ chồng già nọ sống bên nhau rất hạnh phúc. Thật ra người nắm giữ bí quyết hạnh phúc trong gia đình này chính là người vợ. Lúc nào bà cũng hài lòng về bất cứ hành động nào của người chồng. Một hôm, người vợ đề nghị với chồng là nên bán bớt một con bò. Thật ra tất cả tài sản của họ chỉ là đôi bò.
*Người chồng tán thành ý kiến của vợ. Ngay từ sáng sớm, ông dắt bò ra chợ. Nhưng đường dài, mặt trời mỗi lúc một chói chang. Con bò già lại không thể bước nhanh. Do đó khi thấy một người nông dân khác cũng đang dắt heo ra chợ bán, người chồng mới có ý nghĩ đem đổi bò lấy con heo. May ra con heo có thể đi nhanh hơn không?
*Ðổi được con heo và đi được một quãng đường, người chồng lại cảm thấy không thoải mái chút nào. Con heo cứ muốn đi theo hướng của nó. Vừa bực tức với con heo, ông lại thấy một người nhà quê khác cũng đang dắt dê ra tỉnh. Ông nghĩ rằng dê có thể là con vật ít cồng kềnh hơn con heo, cho nên ông mới nấn ná đến người chủ dê để đề nghị hoán đổi.
*Ðổi được dê, người đàn ông như cảm thấy nhẹ nhõm trong người. Nhưng chỉ trong vài phút đồng hồ, ông mới khám được cái tính bất thường của loài dê. Nó chạy bên này, nhảy bên kia, nó đưa sừng húc khắp mọi nơi... Giữa lúc ông ngán ngẩm với con dê, thì bỗng đâu một người nhà quê khác tiến lại gần ông với cả một đàn ngỗng. Con ngỗng dù sao cũng ít cồng kềnh hơn con dê. Nghĩ vậy cho nên ông mang con dê đến đổi lấy một chú ngỗng trắng. Ôm lấy chú ngỗng vào lòng, người đàn ông cảm thấy thoải mái hơn bao giờ hết. Ông tin chắc là mình sẽ đến chợ sớm hơn. Nhưng chưa đến chợ, thì ông lại thấy một người buôn gà. So sánh gà với ngỗng, dĩ nhiên gà phải nhẹ hơn... Tính toán mãi, cuối cùng, ông đã đem chú ngỗng đến đổi lấy một con gà.
*Mặt trời mỗi lúc một lên cao. Cơn khát như muốn đốt cháy cổ họng ông. Bụng ông lại trống rỗng. Vừa thấy một quán ăn bên vệ đường, người đàn ông không còn cầm được cơn cám dỗ. Ông đành phải đem con gà bán đi với giá một đồng bạc. Một đồng này vừa đủ cho một bữa ăn trưa cộng với một ly bia.
Những người đàn ông trong quán ăn biết chuyện mới tỏ ra ái ngại cho giây phút ông phải đối đầu với người vợ. Thế nhưng, con người luôn luôn được vợ hài lòng ấy vẫn tỏ ra bình thản. Ông tin tưởng rằng vợ ông sẽ không bao giờ trách móc ông. Một người đàn ông có máu cờ bạc, không tin ở thái độ của bà vợ ông, cho nên mới đề nghị đánh cá. Ông ta đưa ra hai mươi đồng và đi theo người đàn ông về đến nhà. Ông núp một nơi kín đáo để theo dõi phản ứng của người vợ.
*Quả thực, người đàn ông bắt đầu báo cáo lại cho vợ từng chi tiết của những cuộc trao đổi của ông. Cứ mỗi lần người đàn ông kể lại một cuộc đổi chác của mình, người vợ đều tỏ ra hài lòng. Khi người đàn ông kể đến chuyện ông bán con gà được một đồng và vào quán ăn trưa, người vợ mới mỉm cười thốt lên như sau: "Tạ ơn Chúa, cũng may là mình bán được con gà. Như vậy là mình có thể ngủ yên mà không sợ tiếng gà gáy phá giấc. Ðiều quan trọng đối với tôi là biết rằng mình thỏa mãn là được".
Người chồng thắng được vụ cá cuộc. Ông được hai mươi đồng, số tiền còn lớn hơn cả giá bán con bò.
Kính thưa quí chị :
Qua câu chuyện trên, thì chắc hẳn quí Chị đóng một vai trò quan trọng trong cuộc sống. đặc biệt là trong cuọc sống gia đình, một gia đình êm ấm, hạnh phúc cũng nhờ vào sự suy nghĩ, xếp đặt, lời nói và cách đối xử của quí chị.không phải nhờ vào tài năng, đức độ của Quý chị mà quý chị  thực hiện được như vậy, nhưng nhờ quyền năng Thiên Chúa đến độ có thể biến sự dốt nát, tầm thường của quý chị thành những gía trị siêu phàm, đó chính vào sự khiêm tốn, nhất là bằng lòng về chính mình.
Sự khiêm tốn của Mẹ Maria (nầy tôi là tôi tớ Chúa) nhất là sự chấp nhận chính bản thân với sự bằng lòng thoải mái trong mọi hoàn cảnh éo le, bi đát của cuộc đời. mà hôm nay Thiên Chúa đã thưởng công cho Mẹ là Nữ Vương Thiên Đàng.
Trong năm Phúc Âm Hóa Gia Đình . Giáo Hội rất quan tâm quí chị về lãnh vực yêu thương và phục vụ sự sống. Do ảnh hưởng của não trạng duy kinh tế, nền giáo dục gia đình đang bị khủng hoảng. Vì phải chạy theo công ăn việc làm, người ta không còn dành thì giờ cho các cuộc sum họp đầm ấm gia đình, những bữa ăn đông đủ càng lúc càng hiếm hoi. Tương quan vợ chồng, cha mẹ, con cái vì thế mà mỗi lúc một lỏng lẻo suy yếu. Hậu quả là môi trường gia đình, vốn được mệnh danh là "mái ấm", không còn nồng nàn tình cảm như xưa. ( Thư MV 11)
 Gia đình là Giáo Hội tại gia, là trường học tự nhiên và căn bản trong nền giáo dục Kitô giáo. Quý chị là những giáo viên đầu tiên và căn bản dạy cho con cái kiến thức, nhân bản và nhân phẩm thăng tiên của con người nói chung đó là nền giáo dục Kitô Giáo.đức tin được truyền thụ qua những lời cầu nguyện, lời nhủ bảo, đặc biệt trong những biến cố vui buồn của cuộc sống và qua những mẫu gương đức tin. Gia đình còn là "chiếc nôi của sự sống và tình yêu" (GHXH/GH 209)
Đây là một sứ mạng cấp bách, quí chị không thể chần chừ, lưởng lự trước nền văn  minh hiện đại đã làm chao đổ đức tin cho các thế hệ con em của quí chị . hơn bao giờ hết quí chị hãy đón nhận từng giây phút hiện tại với hân hoan, cảm mến. Hãy làm công việc trong phút giây hiện tại như là công việc quan trọng nhất. Hãy đón tiếp người trước mặt như một người quan trọng nhất. Hãy chấp nhận mọi người với cảm thông, tha thứlạc quan. Hãy chấp nhận chính bản thân với sự bằng lòng, thoải mái: đó là tất cả bí quyết của hạnh phúc mà quí chị cần phải nắm lấy.
    Xin chào quí Chị với một năm đầy hồng ân của Thiên Chúa
P/V PSTT Miền Huế.


Phaolô Phạm Minh Đúc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét