Một ông chừng trên 60 tuổi, thuộc Dòng PSTT, đến thăm sức khỏe tôi vì tôi bị tai biến mạch máu não. Sau vài câu thăm hỏi, ông đã nói:
- Thưa cha, xin cha giúp đỡ cho con trong việc cầu nguyện
- Ông đặt một vấn đề rất quan trọng của đời sống đức tin. Trong đời sống riêng tư của người công giáo, những giờ cầu nguyện là những giây phút của sự thật.
- Nghĩa là sao thưa cha?
- Nghĩa là khi đến với Chúa, con người đối diện với Chúa đang hiện diện trong đức tin. Khi đó chúng ta chạm trán với hai sự thật: sự thật của đời mình và sự thật về Chúa.
Trong thinh lặng, trước mặt Chúa, ta thấy rõ lương tâm ta, thấy những ước muốn của ta, thấy rõ hoài bão của ta, thấy rõ yếu đuối và tội lỗi của ta, không che giấu được, không giả bộ được.
Cũng trong thinh lặng ta nhìn lên Chúa, ta cảm thấy ta không giấu gì được ngài. Con người đi vào thế giới siêu việt, đối diện với Thiên Chúa. Ánh sáng siêu việt của Thiên Chúa soi rọi và cho ta thấy mình như Chúa thấy.
- Cho con hỏi: Vậy việc cầu nguyện và xét mình, phân tích bản thân có khác nhau không thưa cha?
- Khác ở chỗ là trong cầu nguyện, ta không tự vấn lương tâm mình, nhưng tự bộc lộ ra trong ánh sáng của Thiên Chúa và đối thoại với Ngài. Tâm hồn và lương tâm của người cầu nguyện mở ra trước mặt Chúa một cách khách quan.
Thay vì tạo nên sự thất vọng hay sự tự mãn, việc cầu nguyện khơi dậy trong ta cái nhìn trong sáng và khiêm hạ trước mặt Chúa, cũng khơi dậy niềm khao khát Chúa, hy vọng và tình mến, cả niềm vui.
- Có phải như có người nói: Càng gần Chúa, càng thấy rõ mình hơn, phải không cha?
- Đúng vậy. Sau khi nhìn thấy sự thật về mình trong ánh sáng của Chúa, con người bắt đầu đối thoại với Chúa. Cầu nguyện là đối thoại với Chúa, chứ không phải độc thoại, chỉ lo xin mà thôi. Người nói có người nghe, ta nói để Chúa nghe rồi chúng ta lắng nghe Chúa nói.
- Chúa nói với chúng ta khi cầu nguyện như thế nào thưa cha?
- Khi Chúa đã cho ta thấy rõ về mình thì đồng thời Chúa đang thúc dục ta sửa đổi, thống hối ăn năn; nhờ thế việc cầu nguyện cũng như việc mài dũa hòn đá sống động để cùng những hòn đá khác xây nên thân thể của Đức Ki-tô.
- Cám ơn cha đã soi sáng cho con. Nhưng ngoài việc hoàn thiện mình, việc cầu nguyện còn ích lợi lớn nào nữa không cha?
- Theo tôi, ích lợi lớn nhất là được kết hiệp với Chúa. Tin Mừng cho ta thấy Chúa Giê-su kết hiệp với Chúa Cha bằng việc cầu nguyện. Việc cầu nguyện nâng chúng ta lên với Chúa và tới Chúa trong thầm lặng.
-Vậy thì muốn đánh giá mình hay một người khác về đời sống đức tin và đức mến, thì ta chỉ việc nhìn vào đời sống cầu nguyện của ta hay của người đó phải không cha?
- Đúng như thế. Nhưng cũng khó đánh giá vì không thể căn cứ theo bề ngoài mà thôi; và đời sống nội tâm thì chỉ có Chúa và người đó biết thôi.
- Cám ơn cha thật nhiều đã soi sáng cho con về việc cầu nguyện. Từ trước con cứ tưởng cầu nguyện là nói, là xin, nhưng không biết lắng nghe Chúa. Hy vọng khi có gì thắc mắc về đời sông thiêng liêng, con sẽ đến xin cha hướng dẫn, có được không cha?
- Được chứ, đó là nghề của chàng mà! Bổn phận của linh mục mà! Chúc ông mạnh khỏe.
Đamianô
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét