Thứ Ba, 11 tháng 2, 2014

Tiểu phẩm Người Nữ Phan Sinh sống Thánh Thể




LỄ KÍNH THÁNH NỮ ÊLISABET HUNGGARY
17-11-2005 TẠI DÒNG THÁNH TÂM HUẾ

Tiểu phẩm Người Nữ Phan Sinh sống Thánh Thể
Đề tài: Máu và Chiếc bánh cho đời
Lời phi lộ: Điều làm cho con người ngày nay quan tâm và lo sợ nhất đó là Máu. Con người đã xôn xao,suy nghĩ và bình luận với đề tài này trong cuộc sống hằng ngày, ăn không yên, ngủ không yên cũng vì Máu. Thời đại nào máu cũng giữ một vai trò quan trọng. Cách đây 2000 năm Thánh Kinh cũng đã đề cập đến Máu , nào là Máu chiên bò, Màu Tân ước, máu vĩnh cữu,Máu đem lại sự sống. Đã cho chúng ta thấy tầm quan trọng của Máu, ngoài Máu không lấy gì thay thế được.
Và ngày nay cũng thế. Sự sống sinh tồn của con người cũng bị máu ngự trị, thương yêu gần gủi, hận thù ghen ghét, sa vòng truỵ lạc,bệnh tật đau ốm, chết chóc tang thương. Cũng là Máu
Đó là: Máu nóng, Máu lạnh, Máu ghen, Máu Men, Máu Karaôkê, Máu HIV......
*** CÁC NHÂN VẬT:
1/Một Chị làm Mẹ. có 3 người con, làm nghề mua ve chai.
2/ Một Chị làm con gái của Mẹ, thơ ngây và trong trắng, tên Hằng.
3/ Một chị làm con trai của Mẹ, lưu lac qua Mỹ năm 1975. Tên là Jony.
4/ Một chị làm con trai của Mẹ, bỏ nhà đi bụi đời, nghiện rượu, thân tàn ma dại, tên là Sơn
5/ Một chị làm Bác sĩ.
5/ Một chị làm cảnh sát viên.
**** HOÁ TRANG.
1/ Người Mẹ gánh gồng trên vai đôi gióng đi mua phế liệu, chai  bao, dép, nhôm nhựa, áo quần xốc sết. tướng mạo tiều tuỵ.


2/ Người con Gái đoan trang, thật thà, áo quần gọn gàng, sạch sẽ và thuỳ mị.
3/ Người con Trai Tướng mạo chửng chạc. có địa vị giàu sang và thành công trên đường công danh, giọng nói bẹ, chứng tỏ đã đi ra nước ngoài đã lâu.
4/Người con trai khoảng 30 mươi tuổi, khoát lác, ăn chơi truỵ lạc, chán đời.
*** DIỂN XUẤT
1. MÀN MỘT
& Người con trai dáng vẻ tiều tuỵ, tay cầm chai rượu, vừa uống vừa hát: “Khi say sưa lại muốn chừa. Muốn chừa tính lại hay ưa” còn Trời còn đất còn non, còn Cô bán rượu lại còn say sưa...” Rượu ngon không có bạn hiền. Không mua không phải không tiền không mua....
& Người đàn Ông, Lái xe Du lịch đời mới, đang trên đường đi, bổng người con trai đâm đầu vào xe, chiéc xe chao đảo, động vào người con trai, người con trai lăn ra đường bất tỉnh.
& Người Đàn bà đang mua ve chai, vừa đi vừa rao. Chai bao, Nhôm nhựa, dép đứt....ai bán không?....Thình lình Bà chứng kiến một tai nạn, Người đàn bà hoảng hốt la lớn .... Quang cảnh không có một ai, Người đàn ông mở cửa xe bước xuống và cùng Người đàn bà bồng người con trai đưa vào bệnh viện cấp cứu.....
**** TẠI BỆNH VIỆN
& Người đàn Bà và người đàn Ông chờ đợi trước phòng cấp cứu và hồi hộp chờ đợi. người đàn ông đi tới đi lui dáng vẻ nôn nóng, người đàn bà thì ngồi ở ghế đợi, dáng vẻ suy tư, lo lắng.
& Bổng một cảnh sát viên đi vào, và lên tiếng. Xin chào ông bà. Xin cho phép tôi được hỏi đôi điều. (viên cảnh sát nhìn vào người đàn ông)Xin lỗi có phải Ông đã gây ra cuộc tai nạn nầy phải không? Xin ông cho biết quí danh. Và xin anh tường thuật vụ việc.- &Người đàn ông trả lời. vâng chính tôi. Tôi tên là Jony người Mỹ gốc Việt.
& Cảnh sát viên: Ồ! ông là người ngoại quốc. Người đàn ông nói:Vâng Tôi chạy loạn và định cư tại Hoa Kỳ. về Việt Nam đường xá quá nhỏ, Tôi không quen, nên đã đụng vào anh thanh niên...
& Người đàn bà: (Nảy giờ người đàn bà ngồi im bất động nay thình lình lên tiếng.) Ồ không phải ông gây tai nạn mà chính chàng trai này đã lao vào đầu xe của ông, chính tôi đã chứng kiến tận mắt.
 & - người cảnh sát:  xin cám Ông Bà , người cảnh sát lên tiếng. Xin mời ông bà ký vào đây, một lần nữa xin cám on ông bà đã hợp tác với chúng tôi.
& Một bác sĩ đi ra: (vị Bác sĩ hỏi): Xin lỗi ai là thân nhân của nạn nhân,....Nạn nhân  đang hôn mê, và mất máu quá nhiều , tính mạng rất nguy hiểm và đang cần máu, xin hỏi ai là người nhà của nạn nhân, xin tiếp máu cho nạn nhân....
&. Người đàn ông: (người đàn ông lên tiếng.) Chúng tôi không ai là họ hàng của nạn nhân. Tôi xin chịu trách nhiệm về khoảng này.
 &Người đàn bà lên tiếng: Ông này là người nước ngoài, Tôi xin tự nguyện hiến Máu.
 &. Bác sĩ:Thôi được, Điều quan trọng bây giờ Ai là người cùng máu với nạn nhân, Xin mọi ngươì thử máu, (vị bác sĩ lấy máu và đi vào).
 &. người đàn ông: Tôi thấy Bà là người nhân hậu , cuộc đời Tôi chưa bao giờ thấy một người nào như bà. Người đàn ông lên tiếng, Vã lại bà là người phụ nữ ốm yếu , Bà không thể có khả năng hiến máu được, có hại cho sức khoẻ của bà.
&. người đàn bà: Ông là người nước ngoài, rất  có nhiều điều phiền toái, có thể xẩy ra nhiều chuyện không hay cho Ông khi ông về nước.
&. Bác sĩ (Bác sĩ đi ra.) Xin báo cho cho mọi người biết hai người cùng nhóm máu của nạn nhận, chúng tôi cần 200cc Máu. ...
&. người đàn ông:Để Tôi. &.người đàn bà: Không được, Để tôi. (cả hai người đều dành, không ai nhường ai)
&. Bác sĩ: (Bác sĩ ngở ngàn trước sự tranh chấp của hai người, cuối cùng ông quyết định hàng hai). Máu của hai người đều có thể chuyền được cho nạn nhân.điều quan trọng bây giờ là cần cứu sống nạn nhân. (lời Bác sĩ vừa dứt, thì người đàn Bà nhanh nhẹn kéo tay vị Bác sĩ đi vào miệng nói) .
 &. người đàn bà: Bác sĩ nói rất đúng điều quan trọng bây giờ là cứu nạn nhân.... (và hai người đi vào...)
& . Người đàn bà: (Người đàn bà đi ra lại, dáng đi loạn quạng và gần như ngất xĩu, Người đàn ông dìu ngồi xuống ghế).
&. Người đàn ông: Tôi rất lấy làm ân hận và xấu hổ, vì tôi mà Bà phải ra nông nỗi này, đây là tấm lòng chân tình tôi xin gởi bà, ( Vừa nói người đàn ông mở vali lấy ra xấp tiền trao cho người đàn Bà)
&. Người đàn bà:( Người đàn  nhỗn dậy gẩy nẫy đưa hai lên phân bua một cách giận dữ.) Anh bảo sao? Anh cho tôi là người  cần tiền lắm hay sao. Tôi tuy nghèo nhưng tôi làm việc này không phải vì tiền. có nhiều điều mà tiền không thể làm được, Anh có biêt là điều gì không? Tôi nói cho Anh biết , Tôi làm việc này không phải vì tiền mà vì.... TÌNH YÊU. Tinh yêu chân thật không đỗi lấy bằng tiền.
&. Người đàn ông: Tôi xin lỗi Bà, tôi không có ý nghĩ như thế, Bà đã hiểu sai về tôi rồi. Tôi rất trân trọng nghĩa cữ của Bà. Đây là món quà Tôi xin biếu tặng Bà. Mong Bà nhận tấm lòng kính mến của tôi đối với Bà. Vì cuộc đời của tôi đã mất tình thương mẫu tử lúc 12 tuổi. hôm nay tôi chỉ tìm lại sự mất mát này ở nơi Bà. Tôi rất lấy làm sung sướng và hạnh phúc khi được cảm nhận tình thương ở nơi Bà.
& Vị bác sĩ và cảnh sát viên đi ra. (Vị Bác sĩ nói): Báo cho mọi người biết nạn nhân đã được cứu sống và đang cần săn sóc chu đáo.vi nạn nhân dùng chất kích thích qua nhiều, cần phải đi cay nghiện......
&.Cảnh sát viên: (lên tiếng). Nạn nhận là người độc thân, Không bà con, không có người thân thích. Nạn nhân có tiền án và đang truy nả, cách đây một năm nạn nhận đã tham gia vào vụ cướp ngân hàng. Đương sự này cần phải cay nghiện và cải tạo 10 năm. Chúng tôi cần phải thi hành công vụ. (Vầ tất cả mọi người cùng đi vào).
2. MÀN HAI
***Lời phi lộ: 10 Năm trôi qua.Người đàn bà nay đã già, mắt đã mù,lăn lộn và những mất mát người thân đã làm cho bà đau ốm và căn cỗi, nhưng tinh thần  Bà cũng còn nhận định và minh mẫn, Qua những tháng ngay chờ mong. Bà còn một hy vọng và một niềm tin là luôn luôn ấp ủ trong lòng, Và trong niềm hy vọng này bà đã chiến thắng được tử thần, trong khi thể xác bà đày đoạ bệnh tật.(màn hai bắt.... đ... ầ...u....)
- người đàn Bà ngồi trên ghế, tay cầm gậy. người con Gái đang vuốt tóc mẹ và hai mẹ con cùng nhau tâm ự.
&. Người con gái: Mẹ ơi! Con thấy Mẹ đẹp và hiền hậu quá. Con thương Mẹ lắm! Mẹ có tâm sự gì phải không Mẹ?. Mẹ kể con nghe với.
& Người Mẹ: Con gái yêu của Mẹ. Mẹ chỉ còn một mình con. Con là niềm an ủi của Mẹ.
&. Người con gái: Ủa sao mẹ nói con còn 2 người anh nữa.
&. Người Mẹ: Vâng. Đúng như vậy con ạ! Cách đây 40 mươi năm. Lúc ấy , con mới sinh, thi gặp chiến tranh loạn lạc, Ba chúng con mất sớm, một mình Mẹ làm sao đùm bọc dẫn dắt được 3 anh em con. chiến tranh loạn lạc mẹ chỉ biết ôm bế con, còn  hai người anh của con cùng đi với mẹ, nhưng lúc ấy mọi người chen chúc nhau tìm đường sống, thì mẹ đã lạc hai anh của con lúc nào không hay. đến bây giờ mẹ ân hận và đau khổ vô cùng, không biết hai anh con còn sống hay đã chết. mhưng Mẹ vẫn hoài mong rằng: Chúa sẽ giúp mẹ, không để cho Mẹ cô đơn, hôm nay có con là mẹ đã ấm lòng rồi.
&.Người đàn ông: ( bước vào, Lên tiếng ): Xin lỗi đây có phải nhà bà Lành không? &.Người con gái: (lên tiếng): Vâng ạ! Thưa ông, ông cần gì ạ.
&.Người đàn ông: Thưa cô Tôi có một việc quan trọng cần nói chuyện với mẹ cô.
&. Người Mẹ: (lên tiếng): Ai vậy con....
&. Người con Gái: Mẹ Ơi! Có người cần gặp mẹ . ông ta nói có chuyện quan trọng cần nói chuyện với Mẹ.
&. Người đàn ông: Thưa bà: Tôi xa quê hương đã lâu, Hơn 10 năm nay tôi về Việt nam để tìm lại người thân, nhưng hoài công vô ích. Tôi được Cha nuôi cho biết, trong thời chạy loạn  năm 1975 . may mắn thay tôi và gia đình ông ấy xuống tàu qua mỹ, Trước khi Cha nuôi tôi qua đời. Ông đã trối lại cho tôi, tôi không phải là con ruột gia đình, trong thời ly loạn, tôi đã bị lạc gia đình, và có một người đàn ông thấy tôi bơ vơ, nên đã dẫn tôi đi cùng gia đình ông, Ông đàn ông đó chính là Cha nuôi tôi bây giờ. Trước khi ông qua đời. ông đã trối lại cho Tôi , trong người tôi có kỷ vật của gia đình Tôi (vừa nói người đàn ông lấy chiếc khăn kỷ vật nơi cổ mình ra) kể từ đó tôi luôn luôn mang trong người với hy vọng tìm lại những gì mình đã mất, nhưng 10 năn nay tôi đã vô vọng. Hôm nay tôi mon men tới ngôi làng hẻo lánh này và mong được biết một tin tức gì? Dù biết rằng nó quá mong manh.
& người đàn Bà: ( nghe vậy liền ngất xỉu. Người con gái hoảng hốt tới vuốt ve Mẹ.)
&. Người con gái: Mẹ ơi! mẹ có sao không? Có con đây.
&.Người đàn bà: ( nghẹn ngào) : Mắt tôi đã mù. Nhưng giọng nói tôi nghe đây thấy rất quen. Có phải cách đây 10 năm ông có một tai nạn xe phải không?
&. Người đàn ông: (ngỡ ngàng) Vâng! Sao bà biết. chính Tôi có một tai nạn như vậy.
&.Người đàn bà: Ông Cho Phép......cho...... Tôi...... xem.... bảo vật......của.... Ông được.........k..h.. ô..n..g....? (người đàn ông liền đưa cho người đàn bà kỷ vật của mình). Con ơi ! con thử xem và nói cho Mẹ.
&. Người con gái: Mẹ ơi Ông Này có chiếc khăn giống con lắm Mẹ ơi. Nhưng khác con chữ J, còn con chữ H. Và mặt trong có một hình gì không biết được. (Người đàn bà kêu lên): Trời ...c..o..n. ( rồi ngất lịm )
& và thêm một người con trai đi vào: (lên tiếng): Đây có phải nhà bà Lành Không?
&. Người con Gái:Vâng Anh cần gì?
&. Người con Trai: Thưa Tôi là một người hư đốn, Tôi mới cải tạo xong. Việc đầu tiên tôi đến đây để tạ ơn Bà, Tôi được sinh ra lần thứ hai là nhờ Bà đã cứu mạng tôi. Cách đây 10 năm tôi bị tai nạn xe hơi. Chính bà đã hiến Máu cho tôi mà hôm nay tôi được sống lại. tình thương của Bà cả cuộc đời tôi không bao giờ trả cho hết. Để tỏ lòng tri ân Tôi xin tăng bà một kỷ vật hộ mạng của tôi, mà tôi quí nhất. (và người con trai lấy chiếc khăn kỷ vật trao lại cho người đàn bà).
&.Người đàn bà: ( lên tiếng): chỉ cần anh còn sống là tôi sung sướng rồi. con ơi! Con coi xem Kỷ vật gì mà anh ta trân trọng như thế. và nói cho Mẹ xem, hôm nay mẹ rất vui mừng, vì anh ta đã chết và nay đã sống lại.
&.Người con gái: Mẹ ơi anh này cũng có chiếc khăn giống con lắm. nhưng anh nay có chữ S.... (Người đàn bà nghẹn ngào không nói nên lời và chỉ biết nói) Con ôi......
&. Người Mẹ: Hằng ơi! Con đem chiếc khăn của con và hai chiếc của khách chấp lại cho Mẹ Xem.....( Người con gái lấy khăn ráp lại đưa cho Mẹ ) người Mẹ nâng niu 3 chiếc khăn và nghẹn ngào nấc giọng mừng rỡ: Ôi! Các con Mẹ đây rồi,  Chính chiếc bánh này đã cho Mẹ gặp lại các con, Ôi! Các Con yêu quí! Các con hãy tôn vinh Giêsu hằng Sống , đã làm cho con cái Mẹ Tìm lại sự sống, Mẹ con TA từ nay sẽ không còn chia ly nữa.
&.Người con trai: ( quì xuống, bên Mẹ nức nỡ): Ôi chính Bà là Mẹ của con. Chính bà đã cưu mang con. Mẹ ơi! Mẹ tha lỗi cho con. Con quá tội đắt tội với Mẹ ....( và nghẹn ngào hát lên)
-         Mẹ ơi! Bao năm lưu lạc, nay con về đây, Con quì đây xin Mẹ thứ tha.
-         Con đã say mê trong bước đường lầm, Nay con quyết tâm quay gót trở về
-         Con đã đi sâu trong chốn bụi đời, nay con mẹ ơi mi đẩm lệ sầu.
&. Người Mẹ: (Dìu con trai mình đứng lên)Các Con hãy vui lên,và Các con đã chết nay sống lại
&. Tất cả Bốn Mẹ con ôm nhau vui mừng sung sướng, và đi vào.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét