Thứ Ba, 11 tháng 2, 2014

Tiểu phẩm Người Nữ Phan Sinh sống theo gương thánh nữ




NGÀY BỔN MẠNG GIỚI NỮ
LỄ KÍNH THÁNH NỮ ÊLISABET HUNGGARY
17-11-2006 TẠI DÒNG THÁNH TÂM HUẾ

Tiểu phẩm Người Nữ Phan Sinh sống theo gương thánh nữ
Đề tài: THÁNH PHAN XI CA. BẠN NGƯỜI NGHÈO
Lời phi lộ: Kính thưa quý Cha. Quý chị giới nữ Phan Sinh và cùng tất cả ACE PS miền Huế.Công Đồng Vatican II Khẳng định trong số 40 của Hiến chế về mầu nhiệm Giáo Hội. Công Đồng dạy như sau: “Tất cả mọi KiTô hữu dù là bậc sống hay địa vị nào cũng đều được mời gọi tiến đến sự viên mãn của đời sống KiTô giáo và đức ái hoàn hão” vì thế hôm nay chúng con muốn giới thiệu một vị Thánh rất gần gủi với chúng ta, đó là Thánh Phan Xi ca. Ngài mở mắt chào đời vào năm 1384 tại thành Rôma. Nàng thuộc giai cấp quý phái nhưng rất bình dị. Đức tính nỗi bật nhất của Nàng là Đạo đức. nhu mì, trầm lặng và rất thương người. cuộc đời thánh thiện của Người được thể hiện qua vai trò làm vợ làm mẹ ở bậc sống gia đình.
Nàng đã được tôn phong hiển thánh năm 1608. Hằng năm Giáo Hội mừng kính Thánh nữ vào ngày 9 tháng 3.
I. Màn một bắt đầu........
Các nhân vật:
1-Cha Phan xi ca: Tính tình cương nghị, dứt khoát
2-Mẹ Phan xi ca: Nhu mì, phục tùng.
3-Vai Phan xi ca: dịu dàng, thánh thiện đạo và đạo đức.
4-Vai chồng Phan xi ca: Hùng dũng. Nhanh nhẹn và tháo vát.
5-Vai Chị Dâu: Đứng đắn. chuyên lo việc đạo đức và bác ái
6-Và các vai phụ.
Cảnh Một: Cha và Mẹ Phan xi ca cùng ngồi bàn chuyện gia thất cho con gái là Phan xi ca
-         Cha Phan xi ca: (CPXC) Này ! Mẹ Phan xi ca. Bà nghĩ sao về chuyện nhà Ông Anrê.
-         Mẹ Phan xi ca: (MPXC) Chuyện gì vậy Ông?
-         CPXC: Chuyện mình hứa gả con Phan Xi ca cho Laurenxôm con thứ hai nhà Anrê đó, Sao bà mau quên thế.
-         MPXC: Ồ Tôi nhớ rồi. Nhưng cần phải cho nó biết, thực tình tôi không muốn rời xa nó.
-         CPXC: Thôi bà hãy gọi nó ra.
-         MPXC: Phan xi ca..... Phan xi ca.
-         Phan xi ca: Cha Mẹ gọi con, Cha mẹ có gì chỉ giáo ạ !
-         MPXC: (vuốt tóc Phan xi ca) Con ạ. Ba Mẹ thấy con đã lớn, cần một nơi để yên bề gia thất. Cha mẹ đây đã già rồi.
-         PXC: Không Mẹ ạ, Con còn nhỏ, Hơn nữa.......Xin Ba Mẹ cho phép con sống đời tận hiến cho Chúa.
-         CPXC: ( Ngỡ ngàng, và hắng giọng) Không được, Không thể được. Ba mẹ không cho phép con làm như vậy, Ba đã hứa gả con cho Laurenxô rồi. Đây là chuyện của người lớn, Con không được phép từ chối.
-         PXC: (quay sang Mẹ cầu cứu và Khóc lóc) Mẹ ơi! Mẹ thương con với, Chỉ có Mẹ là hiểu con, Con không muốn làm tổn thương cha Mẹ. đây là chuyện quan trọng của đời con, con không thể.......
-         CPXC: (nóng giận) Đã bảo là phải tuân lệnh...... Con phải lo chuẩn bị. không được trái lệnh. (nói xong kéo tay mẹ Phan xi ca vào)
-         PXC: ( còn một mình Phan xi ca đứng ngây người, và quỳ xuống) Lạy Thiên Chúa là Chúa của Con. Chúa biết con Yêu Chúa dường nào. Giờ đây lòng con quá bối rối trăm chiều. Xin Chúa thương giúp con, soi sáng cho con, con không muốn cha mẹ phải vì con mà xấu hổ mất danh dự với người ta, Lạy Chúa, có phải đây là thánh ý Chúa không? Con có phải vâng Lời không? Xin Chúa giúp con, chỉ bảo cho con để con quyết định những gì là đẹp lòng Chúa nhất.
-         TIẾNG VỌNG: (Giọng thanh thót. Và trang nghiêm) Phan xi ca. Phan xi ca . Con nghe đây. Thánh thiện không phải là đặc quyền của một thành phần ưu tuyển nào. Không nhất thiết phải sống bậc Tu trì mới nên Thánh Thiện mà ngay cả trong bậc sống hôn nhân, mọi người đều được mời gọi nên Thánh. chỉ có một sự thánh thiện nhưng được thực hành dưới nhiều hình thức khác nhau. Con có thể phụng sự Chúa qua chồng, qua con và những người xung quanh con nữa.
-         ( Thế Là Ðám cưới diễn ra trong tưng bừng náo nhiệt.  Chàng hơn nàng vài tuổi.  Quang cảnh gia đình chồng thật hạnh phúc.  Cha mẹ, vợ chồng con cái, cùng đầy tớ sống chung đề huề trong một biệt thự rộng rãi.  Cha mẹ chồng rất tử tế đối với Phanxica.  Cả Phaolô, anh của chồng nàng cũng vậy.  Vợ anh Phaolô là Vanessa cũng là một phụ nữ đạo đức thánh thiện. )
II.Màn Hai: ( Cảnh một) đám cưới diễn ra, Laurenxô và Phan xi ca cùng nắm tay nhau, cùng đi có Phao lô và Vanessa và hát bài: Hôm nay trước bàn thờ....... hoặc Một ngày hân hoan quí báo cho hai người...... Phao lô và Laurenxô đi vào phan xi ca và Vanessa dừng lại cùng chia sẻ đàm thoại.
- vanessa: Em yêu dầu của chị. (làm một cử chỉ âu yếm) Cầu Chúa ban cho em hạnh phúc và cam đảm theo thánh ý Chúa.
-         Phan xi ca: Cám ơn chị. Chị đã giúp đỡ và lo lắng cho em, em không biết lấy gì để trả ơn cho chị.
-         Vanessa: Em không được nói như thế! Chị rất khó chịu những lời mhư thế. Đó là bổn phận của Chị, chị còn giúp em hơn thế nữa kia. ( vừa nói vừa thay áo cho Phan xi ca, lột vương niệm và mặc vào áo nhặm cho Phan Xi cô) Phan xi ca Ạ! Giờ đây chị em ta bước theo chân Đức Giêsu. Noi gương thánh Phan xi cô . Hiện nay thành Rôma bị trận lụt tàn phá, nhà cửa hư hại, mọi người đang đói và chết la liệt. chị em ta cần phải ra đi cứu giúp họ.
-         Phan xi ca: Chị Ơi! Bệnh dich đang lan tràn, đói kém khắp cả thành, Người đói và chết chóc rất nhiều, Mà kho thóc của chúng ta thì có hạn làm sao chúng ta cứu giúp hết được.
-         Vanessa: Em ạ! việc đó Chúa sẽ lo liệu. ( nói xong cùng nhau đi vào)
III. Màn Ba: cảnh một (Phan xi ca đang ngồi thêu dệt, trước mặt Nàng quyển sách Kinh Thánh)
Lời dẫn: và hôm đó trong thành bị trận lụt quái ác tàn phá, bệnh dịch hoàn hành, đói kém và người chết la liệt. Vanessa va Phan xi ca không giờ nghỉ ngơi, đúng như lời phan xi ca nghĩ .Kho thóc nhà chồng đã cạn, mà người đói và bệnh thì nhiều vô kể. trước hoàn cảnh đáng thương đó Thiên Chúa đã làm phép lạ cho kho lương thực không hề cạn
Thời gian trôi qua, ngoài những việc đạo đức và làm việc bác ái, Phan xi ca chu toàn bổn phận làm vợ làm mẹ dạy dỗ các con làm lành lánh dữ. và cũng trong lúc này, chiến tranh các giai cấp quý tộc đột nhiên bùng nổ. Laurenxô buộc lòng phải ra trận chống quân thù.
-Laurenxô: Phan xi ca! Người yêu của Anh, anh rất đau khổ khi phải xa .....em.( vừa nói vừa vuốt má Phan xi ca)
-         Phan xi ca: Có gì không anh!
-         Laurenxô: Em cũng biết, hiện nay chiến tranh bùng nổ. làm sao anh ngồi yên được khi đất nước đang cần người như anh.
-         Phan xi ca: (đứng dậy. rả rời khi nghe Chồng báo tin) anh ơi làm sao em xa anh được, nhưng mọi việc em xin phó thác cho Chúa. ( Tay nắm tay bịn rịn không nói nên lời, Lấy áo choàng, khăn trao cho Laurenxô và nói:) xin Chúa săn sóc và gìn giữ anh. (và hai người chia tay nhau và đồng thời Vanesa bước vào, những người ăn xin tấp nập kéo vào nhà. người kêu la đói quá. kẻ thì ôm đầu rên xiết, một xôn xao và hổn loạn, Vanessa thì băng bó bệnh nhân, Phan xi ca cho kẻ đói ăn)
-         Cảnh hai: (Laurenxô bị thương, hai người khiêng Laurenxô vào để ở giữa)
-         Phan xi ca: (kêu lên) Chúa ôi! Anh Laurenxô. Xin chúa giúp con, sao anh nông nỗi này, anh có sao không?
-         Laurenxô: Không sao em ạ! mọi người đang cần em hơn, em hãy đi giúp họ, anh có thể tự chăm sóc mình được.
-         Phan xi ca: Em không thể để mặc anh như thế này mà săn sóc người khác được.
-         Lauren xô: Phan xi ca! hãy nghe anh. mọi người đang cần em hơn. Em săn sóc người nghèo khổ chính là săn sóc anh vậy. hãy nghe anh, em yêu....
-         cảnh Ba:(hai người khiêng Laurenxô vào, Hai người cảnh binh xộc vào, tay cầm lưởi lê với những lời hăm dọa...)
-         Cảnh binh: Hãy nộp đứa con trai của Laurenxô làm con tin.Nếu không Phao lô sẽ bị giết....hãy nộp con trai của Laurenxo......Bắt lấy Baptist. bắt lấy Baptist.... ..  (cảnh binh tìm không thấy Baptist thì đập phá nhà cửa đồ đạc còn Phan xi ca ngất xỉu)
Lời dẫn: Bẩy năm sau, hòa bình trở lại.  Laurenxô và Baptist về nhà.  Phaolô cũng được trả tự do.  Mọi người trong gia đình cùng hợp lực xây dựng lại cơ đồ.  Phanxica tiếp tục công việc từ thiện.  Hoàn cảnh đã khả quan hơn, nhưng lúc nào cũng có người nghèo  và bệnh tật.  Về sau nàng lập một tu hội đời mang tên thánh Biển Ðức (Benedictine Oblates), hợp bởi các phụ nữ và các bà góa.       Anh Phaolô, chị Vanessa, và Laurenxô lần lượt giã từ cõi thế, bỏ Phanxica một thân côi cút.  Nàng khóc thương những người thân yêu, nhưng ngập tràn hy vọng, nàng tin tưởng họ đang hưởng hạnh phúc quê trời, và rồi cuộc hội ngộ sẽ tới một ngày  không xa.
          Những năm cuối đời, Phanxica liên lỉ khước từ mình trong cuộc sống tu hội do chính nàng lập.  Năm 56 tuổi nàng lìa trần. nàng nói trước khi tắt thở:
          -Tầng trời mở ra, và các thiên thần đang đến đón tôi.  
 Nàng được tôn phong hiển thánh năm 1608. 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét